Duck hunt
Lam Logo
LANTRANG.WAP.SH
11:56:0920/04/25

Đừng nghĩ bậy
Ngày hôm nay, ngày 14, lần đầu tiên, à không, phải nói là bước ngoặt đầu đời chứ. Hôm nay là ngày đáng lẽ là tôi rất buồn, buồn vì phải xa thầy cô, xa bạn bè và buồn nhất là phải xa người lâu nay tôi vẫn thường đeo đuổi. Tôi phải đi xa, đi một nơi rất xa, xa đến mức tôi không dám nghĩ tới con đườg mà tôi phải đi. Con đường này tôi đã rất khao khát được đi, nhưng sao hôm nay, điều mơ ước đã thành hiện thực tôi lại thấy bước chân nặng nề như có cái gì đó đang níu chân tôi lại . Giống như có một nỗi nhớ cứ dạt dào trong đầu tôi, thực sự tôi cũng không biết được tôi đang nhớ về cái gì nữa , tôi chợt nghĩ rằng "chẳng lẽ tôi đang nghĩ và nhớ em chăng". Chẳng lẽ tôi đang nhớ một cô bé tinh nghịch mà tôi đã từng giả vờ theo đuổi, một cô bé mà tôi vẫn thường nghĩ rằng đeo đuổi em, để em nghĩ rằng mình luôn có người để ý, để em tự tin hơn trong cuộc sống, để tôi không phải nghe thêm câu "em xấu thế này ai yêu" mỗi khi tôi hỏi em có người yêu chưa. . . Không hiểu sao bây giờ, trên đường bước ra sân bay, tôi khao khát được nghe tiếng em cười, được nghe giọng em kể chuyện trường lớp, bài vở như mỗi lần tôi dẫn em đi ăn kem. Tôi khao khát được bàn tay em nắm lấy tay tôi khi tôi buồn, khao khát được em đánh nhẹ lên vai tôi mỗi khi tôi trêu chọc. Tôi nhớ và mong được gặp em, dù chỉ là mộ lời tiễn biệt.
Nhưng không được rồi, em phải ở lớp học, còn tôi, tôi phải đi xa. Tôi phải đi một nơi quá xa, quá xa để có thể gặp em hàng ngày, ngồi bên nhau hàng giờ để tám chuyện pha trò... Một suy nghĩ trong đầu tôi ập đến khiến nước mắt tôi tuôn trào, dù tôi cố gắng nén lại nhưng nước mắt vẫn tuôn trào. . . Tôi bước đến cửa sân bay, bỗng nhiên em chạy đến gọi tên tôi, tôi dường như quên đi tất cả, quên mọi người đang đứng bên tôi, tôi chạy đến ôm em, dường như em cũng quên đi sự e ngại, quên rằng đang có rất nhiều người đứng quanh mình, quên đi đang có bố mẹ và người thân của tôi đứng bên cạnh. Em cũng ôm chặt lấy tôi mà chẳng nói một câu gì, nước mắt em bắt đầu chảy và lúc này tôi cũng chẳng biết nói gì cả, rồi cũng chẳng hiểu vì sao tôi lại lại nói với em rằng "sao hôm nay lì thế, ôm anh không sợ có bầu nữa à". Em giận tôi như trước nữa, em cười và nói với tôi "có bầu thì anh phải ở nhà với em". Tôi ôm em thêm một hồi lâu rồi nói "em không được yêu ai cho đến lúc anh về nha", em chỉ cười và chẳng chịu nói gì. Máy bay sắp cất cánh, bố mẹ gọi bảo tôi lại làm thủ tục, bỗng nhiên em giật nãy người và xô tôi ra và nói "anh đi mạnh khoẻ" , đưa cho tôi chiếc nhẫn em đang đeo rồi lại chào bố mẹ tôi và ra về. Tôi nhìn theo bóng dáng em đi, cứ xa dần, xa dần. . . 2 ngày sau, lúc này tôi đang ở nước ngoài, em gọi cho tôi bằng một số lạ hoắc và nói "em chờ anh, anh không được yêu ai, nếu em chưa lấy chồng nha". Tôi đồng ý,chúng tôi nói chuyện một hồi lâu nhưng buổi tiệc nào cùng tàn, em lại phải học bài để ngày mai đi học...
Và rồi cái ngày tôi chờ mong cũng đến, sau 2 năm xa cách tôi được nghỉ đông và quay về trong một ngày lễ valentine. Vừa bước xuống sân bay tôi liền gọi cho em, trong một chốc lát có một cô gái ôm một bó hoa hồng bước xuống từ một chiếc taxi, thực ra trong đầu tôi vẫn nghĩ là em nhưng không dám gọi, tôi dả vờ quay mặt đi chỗ khác giả vờ như không trông thấy. . . Em bước đến bên tôi và hỏi "không nhận ra em à, vậy mà kũng kêu yêu người ta kìa,xấu thế". Tôi quay lại và nói "tại em thay đổi, xinh hơn trước nhìu quá, nên anh không dám nhận bừa". Em dánh vào vai tôi nói "đừng có nịnh". Tôi cười rùi bảo em đi ăn. Chúng tôi đi ăn,rùi đi chơi, quên cả đường về. . .
Vì lúc về khuy quá rồi, tuy em lớn rùi nhưng vẫn sợ bố mẹ la nên gọi điện xin phép bố mẹ ngủ ở nhà bạn lun .Vì lúc đi em bảo tới nhà bạn học bài nên ở lại qua ngày rùi qua đêm bố mẹ cũng không lo lắng gì. Rồi em bảo tôi về nhà rùi mai lại gặp nhau nhưng tôi lại ôm em lại, trao một nụ hôn rùi bảo. Anh mún ở cả ngày với em, em quay lại và nói "mình ở với nhau cả ngày rùi còn gì". Tôi ôm em chặt hơn và nói "anh muốn cả buổi tối nữa kìa", lúc đầu em không đồng ý nhưng vì tôi năn nỉ hồi lâu,rùi giả vờ giận cuối cùng em cùng đồng ý. Sau đó tôi và em lên khách sạn và . . . Ngủ. . . Đừng nghĩ bậy nhé. . . Cực kỳ trong sáng.
Home Trang Chủ
<bgsound src="http://wap.alogame.tk/nhacchuong/mid/A/Anh_se_quay_ve.mid" loop="infinite">